Trả lời câu hỏi: Vì sao tôi học dốt tiếng nhật?

Rất nhiều bạn học tiếng Nhật luôn nghĩ trong đầu rằng tiếng nhật khó, khó hơn tiếng Anh rất nhiều. Và luôn dựa vào lý do để bao biện cho thành tích kém cỏi của mình.

Theo mình, tiếng nhật là một thứ ngôn ngữ học khá dễ đối với người Việt Nam chúng ta. Các bạn thử hình dung xem bao nhiêu năm học tiếng anh ở trên ghế nhà trường, tiếng anh các bạn học có đem ra sử dụng được bao nhiêu. Trong khi đó đối với hầu hết các bạn học tiếng nhật, trong đó các bạn dốt tiếng anh trong 12 năm phổ thông, học tiếng nhật sau 3 tháng nói được rất nhiều. Vì sao lại như thế?.

Câu trả lời đơn giản vì bảng chữ cái tiếng nhật chỉ bao gồm 50 âm (thực chất là 46). Cứ dựa vào đó, đọc được là phát âm được, là chém gió được. Do đó để trình giao tiếp tiếng nhật đạt lever có thể giao tiếp được kha khá, nếu cố gắng chỉ mất khoảng 6 tháng, so với tiếng anh thì nó là một khoảng thời gian ngắn. Còn tiếng anh khó là do phát âm của nó khó, có nhiều âm gió, có nhiều biến âm (ko biết tiếng anh nhưng cảm thấy thế), Mỗi từ có một cách đọc riêng vì thế trong cuốn từ điển, từ nào cũng phải có phiên âm. Còn tiếng nhật thì hoàn toàn không.

Quay lại việc các bạn bao biện cho cái thành tích kém cỏi của mình ở đầu câu chuyện của nhiều người. Mình xin được nói thẳng ra rằng, các bạn vẫn còn lười chưa cố gắng. Lý do lười là do 1. chưa đam mê. 2. Bị cám dỗ của nhiều thói đời(những thói quen không tốt như ham ăn,ham chơi, mải yêu,..)Và đổ lỗi “tiếng nhật khó” để bao biện cho sự lười nhác của chính mình.

Các bạn thử hình dung xem, đối với những bạn thông mình ham học hỏi, họ luôn ghi chép những cái cũ và tìm tòi những cái mới. Họ chẳng bao giờ nghĩ là cái bài toán này, môn học này khó cả. Toàn những cái đã học và ghi chép vào trong vở. Quên thì lại giở ra xem lại, xem hai lần không nhớ thì xem lần thứ 3, làm nhiều lần bài này thì sẽ nhớ dạng của nó. Họ không bao giờ dành thời gian cho việc nghĩ đến “cái khó” cái tiêu cực, mà họ chỉ nghĩ rằng “sao cái này mình không biết nhỉ, sao cái này mình học rồi lại quên nhỉ, bài này giải theo cách nào nhỉ”v.v… Nói tóm lại, họ luôn nghĩ tích cực và bắt tay vào để xử lý tình huống. Chính vì thế, họ thi được giải này giải nọ, đỗ trường này trường kia…. Còn các bạn thì lườm nguýt, ganh tỵ với họ. Thi thoảng lại lỡ mồm”Ơ ĐCM nó ăn Shit gì mà giỏi thế nhỉ”…

Các bạn có biết những người nghèo một ngày họ nghĩ gì không? 
Họ nghĩ rằng “sao mình lại không có tiền nhỉ” và để có tiền bạn biết họ làm gì không?
Câu trả lời là “Tiết kiệm”
Nhẽ ra rau rửa sạch phải dùng 3,4 nước thì rửa một nước, điện phải dùng 3 bóng thì dùng 1 bóng. Sách thì cả năm không mua một cuốn, đói nhìn thấy cái bánh muốn ăn từ lâu nhưng cũng không dám mua vì PHẢI tiết kiệm tiền.

Còn những người giàu thì họ thường không có thời gian nghĩ đến việc tiết kiệm.Họ thích gì mua lấy không cần nhìn giá, nước dùng thoải mái, điện bật sáng như ánh mặt trời, sách mua cả tủ…. Đối với họ việc quan trọng là phải đi tìm xem “tiền đang ở đâu” và lấy nó về. Nói chung là họ luôn sống đẳng cấp. Và để đạt được đẳng cấp thì họ phải hy sinh rất nhiều thứ, những thứ mà các bạn chẳng hề biết được. Họ từng cô đơn,lãnh lẽo, đau khổ, lo lắng, đêm thâu thức trắng….thế nên người ta mới có câu:

“cây cao thì gió càng lay
càng cao danh vọng, càng dày gian truân”.

Tóm lại, trên đây mình vừa nói đến sự khác nhau giữa những người thông minh và kẻ lười nhác, Giữa người giàu và kẻ nghèo. Từ đó, để các bạn dễ liên tưởng hơn đến người học giỏi tiếng nhật và người học kém tiếng nhật. Các bạn học giỏi tiếng nhật thì cứ phát huy, tìm nhiều cái mới phương pháp mới. Còn những người học kém phải xem lại mình. Liệu mình có đang lười nhác, làm thế nào để dứt bỏ được những cám dỗ đang cướp mất những khoảng thời gian quý báu của mình đây. Phải xem lại bản thân mình, nghĩ tích cực hơn. Đam mê với tiếng nhật thì tương lai của các bạn không rạng ngời như ánh mặt trời thì cũng sáng quắc như ánh trăng rằm. Tôi đảm bảo điều đó.

Tặng các bạn câu thơ này:

Nhớ ngày ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai.
Có anh Tiếng Nhật đẹp trai
Thầm nhung trộm nhớ, chờ ngày xe duyên. 

Yêu tiếng nhật đi nào.

Hà Nội rạng sáng 21/12/2015
Dungmori!