Viết ra câu chuyện của cuộc đời không mấy vẻ vang này có lẽ sẽ bị nhiều người cười chê, nhưng biết đâu nó có ích cho một vài ai đó.

Câu chuyện có thật 100% không hư cấu. Chỉ là lối hành văn hơi dị một chút. Hy vọng nó trở thành nguồn động lực cho các bạn đang không làm chủ được vô lăng trên chuyến xe cuộc đời của mình. Thời gian luôn thay đổi và chúng ta cũng sẽ thay đổi theo thời gian. Hãy mạnh dạn vững tin, giữ vững vô lăng và tiến về phía trước nhé.

P/s: Bài viết được đăng rồi nhưng có lẽ còn nhiều bạn chưa đọc, hôm nay đăng lại để sẻ chia. Ai đọc rồi thì lướt qua giùm mình nhé.
Chúc các bạn luôn tràn đầy năng lượng!

I. Dungmori bắt đầu học tiếng nhật như thế nào?

Với tổng số 3 môn 7.25 điểm khối A, chẳng đâu người ta nhận một đứa học dốt như Nó và Nó đã trượt đại học. Một năm sau Thầy U quyết định gửi Nó, thằng cu gầy gò sang nhật để mong cho cuộc đời của Nó được rạng ngời ông mặt trời hơn. Thế nhưng chỉ sau một tháng cho nó đi học tiếng Nhật, Thầy U lại đưa ra một quyết định mới, sáng suốt hơn: “Mày ở nhà không đi nữa, ốm yếu thế này sang bên đấy chết thì tao phải làm thế nào?”… Trong khoảng thời gian đó, (thầy u “tranh chấp” một vài miếng đất với mấy anh em ở quê, nghe đâu bán được vài chục củ cộng với mấy chục củ do được đền bù đất) Thầy U mở quán nét cho Nó ở nhà trông quán. Nó thực sự vui mừng và mừng thầm sung sướng: “Vậy là hằng đêm không phải lang thang cùng với thằng bạn Cương Sánh đi bắn Hép Lai, ép đời đế chế nữa òi. Ở nhà luyện, cơ sẽ nhanh cứng hơn, há ha hà…” (Cương Sánh là thằng bạn học cùng cấp III hay đi đánh điện tử cùng sau khi trượt đại học). Kể từ khi đó, Nó ở nhà hết oánh đế chế lại chuyển sang bắn hép lai, ép đời nhanh hơn, đục tường chuẩn hơn. Hết thời kỳ online nó lại chuyển sang cày MU trống đồng, nick name cobebuonhn đã lên top, Găn bâu lên trượng, Au đi sừn cũng nhảy được 8 ngón nhưng không fi nít được nhạc trên 120. Thời đó có yêu cô bé mang tên nick Yahoo: cobebuonhn nhà ở Hà Nội, thi thoảng Nó vẫn rút két của ông bà khoảng 200k-300k để xuống với em yêu.
Làm chủ quán net từ năm 2004 đến đầu 2007, tính ra cũng ngót nghét được gần 4 năm trời, Nó cày game điên đảo nhưng cũng có lúc lảo đảo vì quá mệt. Trong quãng thời gian này nó cũng chờ đợi đi học vì Thầy U cũng có nhờ người quen ở quê chạy chọt cho, với giá là 1500k. Thế nhưng chẳng hiểu tại sao lại không được, thật là nhọ cho Nó. Chắc tại trường đó danh giá quá, “cao đẳng bắc khoa” cơ mà.Vì suốt ngày điện tử, cobebuonhn cũng chán nó, bỏ nó vì nó chẳng thể nào lo lắng và bảo vệ cho tương lai của cô. Nó buồn vì bị đá. Cay cú quá, Nó động não, động chân động tay, suy tư về tương lai của mình.

Một ngày kia Nó quyết định bước chân vào hiệu sách, lý do cũng không hiểu tại vì sao nữa. Nó lang thang vào góc bán mấy cuốn sách về kinh doanh mong đợi sẽ tìm thấy được một chân lý đúng đắn nào đó. Và kết cục là …. Nó đã trông thấy ….một cuốn sách màu đỏ, tươi roi rói. Tựa đề cuốn sách khiến đôi mắt Nó sáng bừng như đang nhặt được “đồ Ếch 5,7 dòng” trong MU vậy. “Người bán hàng vĩ đại nhất thế giới” là tên của cuốn sách. Lật trang đầu tiên, Nó thấy nhiều dòng com mừn của các nhà nổi tiếng, họ nói “cuốn sách hay nhất tôi từng đọc” hay “Cuốn sách này thú vị, mỗi lần mở ra là tôi đọc nó từ đầu đến đít không bỏ sót một chữ”….hay họ còn ghi “Đây là cuốn sách kê chân của rất nhiều người, nó đã tẩy não được rất nhiều những tâm hồn tội lỗi…”. Những lời đó quá kích thích trí tò mò của Nó, và buộc Nó phải mua về nhà với giá một bát phở 15.000. VND. 
Như nhặt được một cái ví ngoài đường, nó hộc tốc phi xe máy về nhà với tâm trạng háo hức, lật mở ra xem tức thì. Hỡi ôi, bên trong toàn chữ là chữ. Những dòng chữ làm cho Nó mõi mắt vì nó không có thói quen đọc sách. Ngày đầu nó chỉ đọc được khoảng 30 trang rồi bỏ đó, hôm sau nó rảnh lại đọc tiếp… dần dần nó cũng đọc hết câu chuyện, và bắt đầu chuyển dần sang các “cuốn da dê” trong đó. Nó bắt đầu thực hiện theo các chỉ thị mà người viết sách sai bảo. Một ngày đọc sách 3 lần giống như là đơn thuốc mà bác sỹ kê cho vậy. Phải đọc vào buổi sáng thức giấc, sau bữa ăn trưa, trước khi đi ngủ. Mỗi lần đọc là phải đọc rất to và dõng dạc…. Nói tóm lại, nó đã bị cuốn sách chi phối tinh thần. Những thói quen tốt trước kia của nó là đánh điện tử, nay bị thay bằng thói quen xấu là phải đọc sách, phải đi tìm sách…..
Nó lân la tới hiệu sách nhiều hơn và mua thêm được một vài cuốn…

Hôm nay, “Nó bắt đầu một cuộc sống mới, Nó bước ra khỏi khỏi cái kén đầy những thất bại và đau thương, Nó trở lại thế giới này, hái những qua nho to và ngon ngọt nhất, những quả nho này do những người thông minh vun trồng….”(trích trong sách: người bán hàng vĩ đại nhất thế giới). Nó bắt đầu một cuộc sống mới dưới Hà Nội. Nó xin bố mẹ xuống Hà Nội học tại trường “công nghệ thông tin TPHCM” hệ đào tạo từ xa. Trường của thằng bạn Cương Sánh đang học. Vào trường này dễ vì chỉ cần nộp hồ sơ là ok. Nó bắt đầu được đi học, ban đầu thì nó học tiếng anh,rất chăm chỉ nhưng …. Cũng nhanh nản. Nó thấy tiếng anh không hợp với nó.


Sau nhiểu đêm nhăn chán nghĩ về việc học, Nó sực nhớ về qua khứ, nhớ về những ngày tháng chơi điện tử, nhớ lại các nhân vật, nhớ lại các tài khoản và mật khẩu của mình. (chú thích: Tên nhân vật nó đặt :namida, onamae ha, Fujisan, shinano (sông dài nhất nhật bản)…, mật khẩu: oyasuminasari, konbanwa, watashi…. Hóa ra trong một tháng học tiếng nhật, nó đã học tiếng nhật thật chăm chỉ. Hình như tại cô giáo dạy nó ngày ấy rất xinh đẹp. Cô Thuận, cô có khuân mặt vuông, đôi mắt đa tình và đôi lông mày rậm, đôi môi xinh xắn và giọng nói ngọt ngào…. Ây da… chắc không phải thế, chắc tại nó thực sự thích tiếng Nhật. Nó đã từng học tiếng nhật và bây giờ nó sẽ tiếp tục học tiếng nhật vì nó đã từng rất chăm chỉ. Nó quyết định bỏ trường đào tạo từ xa HCM kia đi, mặc dù mấy cô giáo văn thư bên ấy cứ gọi điện báo đóng tiền học. Nó học tiếng nhật được vài tháng và thi vào tại chức Đại Học Hà Nội. Đỗ và bắt đầu khóa học từ đầu năm 2007. Nó học miệt mài và chăm chỉ, bởi nó thích và yêu. Yêu hơn cả cobebuonhn.
Sau khi học được 1 năm, Nó quyết định đi dạy tiếng nhật bằng cách tuyển sinh lớp học miễn phí. Nó khá sành sỏi về In tờ nét và hoạt động sôi nổi trên các diễn đàn tiếng nhật với nick name Hitomebore, do đó việc tập trung mọi người lại cũng không khó. Nó tự đứng ra đi thuê phòng còn các mem bờ phải chi tiền cho nó để nó trả tiền phòng. Nó bắt đầu làm thầy giáo từ đó. Nó dạy những gì mà nó đã được học ở trên trường và những gì nó tự khám ở trên in tờ nét.Dạy sai cũng được miễn là được đứng giảng là Nó cảm thấy hạnh phúc. Lần đầu tiên được gọi là sên sê, Nó cũng khoái chí lắm…thế nhưng do trình độ có hạn, dạy được 3 tháng thì lớp học tan vỡ. Lý do cũng không rõ nữa: 1. Chắc là nó dạy quá tồi, 2. do do tiếng nhật khó. Nó lại mở thêm một lớp nữa nhưng cũng không ăn thua, số người đi học cứ ít dần đi làm tinh thần nó nao núng…. Tuy nhiên, nó cũng nhận được nhiều kinh nghiệm sau khi đi dạy….

Hơn một năm trôi qua, vừa trải nghiệm cuộc sống xa nhà, vừa học tiếng nhật, Nó trưởng thành hơn xưa chút xíu. Nó tự nhận thấy rằng, nếu cứ học ở VN như thế này thì tiếng nhật của nó sẽ rất chậm, khả năng hội thoại giống như con ốc sên bò vậy. Nó muốn được leo lên con ngựa để cưỡi nhanh hơn mọi người, nó phải đi tìm bằng được con ngựa ấy. Sau khi suy nghĩ kỹ, nó mạnh dạn quyết tâm xin phép Thầy U nó một lần nữa.
- “Thầy U ơi, cho con sang xứ sở hoa anh đào để gặp ông Fukuzawayukichi (ông trên đồng 1 man)”
- Thầy u nó nói: “Uhm, chúng tôi đồng ý.”

Thế là thầy U vay tiền để cho Nó đi ngoài. Lại một lần nữa, Nó bỏ học giữa chừng để đi tìm tương lại cho mình. Ngày 7/4/2009 là ngày đầu tiên của nó tại đất nước mặt trời mọc. Khi đó Nó 24 tuổi.

II. Đi Nhật và cách học tiếng Nhật

Ngày xưa khi mình mới học tiếng nhật, đó là vào giữa năm 2007 có rất ít trang tiếng nhật online. Khi đó nổi nhất là trái tim vnonline, sau này có thêm japanclub, sách vở cũng rất ít vì thế việc học tiếng nhật gặp nhiều khó khăn hơn bây giờ. Mình cũng thuộc dạng yêu tiếng nhật nên sau 1 năm mình thi đỗ được 3kyu (ngày đó vẫn là 1,2,3,4 kyu – 3kyu xấp xỉ N3). Tháng 4 năm 2009 mình sang Nhật, đến tháng 12 năm 2009 mình thi đỗ được 2kyu (tương đương N2). Tổng thời gian học để đỗ N2 của mình là khoảng hơn 2 năm. Sau khi đỗ N2 mình thi thử N1 luôn nhưng bị tạch vì khoảng cách từ N2 tới N1 nó dài, tốn thời gian… hơn mình nghĩ. 
Và sau đó mình quyết định không thi nữa bởi có cuộc thi quan trọng hơn mà mình phải tập trung vào đó chính là kỳ thi EJU, kỳ thi dành cho các du học sinh muốn vào trường đại học của Nhật.

 
Mình đỗ đại học và cũng mải miết với công việc học trong trường, tìm kiếm học bổng, vì thế mình quên khuấy mất N1. Sau 3 năm học trong trường đại học mình đã nộp đơn thi N1 vào tháng 7/2014 và đã thi đỗ. Thực ra cho tới trước ngày đi thi mình chẳng ôn N1 một tí tẹo nào cả. Mỗi hôm cuối cùng trước ngày thi có giở 1 bài nghe choukai trong một cuốn sách ôn thi của thằng cu em ở cùng thì thấy được điểm tối đa trong bài nghe này. Tuy nhiên điểm nghe thực tế thì lại không được điểm tối đa vì hôm đi thi bị mất tập trung. Lý do là ngồi trước mặt có một cô gái mặc váy quá ngắn (nói thật đấy không chém gió đâu).

Mình tóm tắt lại quá trình học.

6/2007: bắt đầu học
7/2008: đỗ N3
12/2009: đỗ N2.
7/2010: thi N1 lần 1 tạch
12/2014: thi N1lần 2 đỗ.

1. Quy trình học N2 như sau:

Thứ 1: Ghi lại những từ, chữ hán đã học trên lớp.

Thứ 2: Ghi các từ mới mà mình cảm thấy thích thú trong cuốn truyện tranh mà mình đã đọc, bộ phim mà mình đã xem, trong các bài nghe. 
→ Ra một cuốn sổ tay.

Tối nào cũng mở ra xem, hoặc khi nào thích thì mở ra xem. Từ nào nhớ rồi thì không cần xem nữa, xem những từ chưa nhớ và tưởng tượng cho nó vào tình huống. Từ nào khó nhớ quá thì liên tưởng đến những từ mà mình đã học. Mình thích tiếng nhật lên thấy từ nào cũng học. Chẳng hạn như con rận, con rết cũng học. だに là con rận thì hình dung kiểu như là あにはだに anh trai tôi là con rận. Con Cuốn Chiếu là やすで thì liên tưởng có người bán những Cuốn Chiếu với giá rẻ. やすではやすいですよ.

Có một nguyên tắc rất đơn giản mà ai cũng biết đó là “THIẾU THÌ BỔ SUNG”. Thế nhưng nhiều người lại chẳng làm được công việc này. Có thể bắt gặp ngay trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta ví dụ như khi nấu thức ăn nhà đột nhiên hết muối đường… chỉ việc đi mua về là xong vậy mà không đi, ăn không cần gia vị hoặc thay bằng thứ gia vị khác không chuẩn. Hoặc khi đang đi xe máy, đột nhiên trời đổ mưa phùn, tuy nhiên lại không dừng xe mặc áo mưa (trong cốp) mà cứ thế đi. Kết quả là bị ướt hết, về bị ốm sốt lên sốt xuống.v..v….

Học tiếng nhật cũng vậy. Cái gì học thuộc rồi, nằm ở trong đầu rồi thì thôi, hãy bổ sung những từ vựng, ngữ pháp mà chúng ta chưa biết. Quên thì lại giờ ra cho nhớ hoặc tìm cách nào đó để nhớ thật lâu vào. THIẾU THÌ BỔ SUNG, nguyên tắc đơn giản như vậy mà ít người thực hành nó lắm.

2. Quy trình học N1.

Thực ra mình chẳng lên kế hoạch gì cho N1 cả. Vì thế chẳng có mấy lời khuyên về quá trình học N1. Có 1 vài gạch đầu dòng như sau.

- Luyện từ vựng và đọc hiểu: Ngày nào cũng đọc sách Nhật. Đọc những cuốn sách mà mình thích, vì chỉ khi đó mới tạo ra được hứng thú. Hồi còn học trong trường đại học mình thường hay bị các thầy cô bắt ép đọc sách. Năm thứ nhất sợ đọc sách kinh khủng vì đọc không quen, một ngày đọc mười mấy tiếng mà được có khoảng 20,30 trang. Quá nhiều chữ hán phải tra, quá nhiều từ vựng chuyên ngành. Đọc nhiều thì có được nhiều kinh nghiệm vì thế chỉ những chữ hán nào xuất hiện với tần suất lớn thì mới tra. Ngoài ra mình có thích cuốn sách Khuyến học của ông fukuzawayukichi, có được dịch ra tiếng việt rồi, mua sách tiếng nhật về vừa đọc vừa xem lại những đoạn mà mình thấy hay nhất rồi học thuộc.
→Chính nhờ việc đọc sách này từ vựng N1 của mình tăng lên đáng kể.

- Luyện nghe và nói: Thực ra do sống ở môi trường bên nhật nên việc luyện nghe không tốn nhiều công sức. Mình hay xem tivi của Nhật, ở trên trường thì nói chuyện giao tiếp với các bạn Nhật, chỗ nào không hiểu thì ghi chép lại rồi tra từ điển, cách sử dụng của từ mới đó, sau đó có cơ hội thì đem ra sử dụng.

Tóm lại: các bạn có thể làm theo cách của mình bằng cách mua sách Nhật về đọc thử. Nghe và nói thì xem nhiều chương trình tin tức thời sự, youtube của Nhật. Ghi chép lại những từ mình thường gặp.

Thời điểm này, khi mà cơ hội có được một công việc sử dụng tiếng Nhật đang nhiều hơn, thì người người đi học tiếng Nhật, nhà nhà học tiếng Nhật. Mỗi chúng ta hãy nhanh lên kế hoạch học tập rõ ràng, để định hình cho mình một vị trí cụ thể (N1, N2, N3) trên bản đồ những người biết tiếng Nhật nhé.

 

Tiếng Nhật_để qua một trình độ nào đó luôn cần một sự nỗ lực cụ thể. Cố gắng rồi thì việc đỗ chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.